Đêm

Chủ nhật, 10h30'đường phố vắng tanh,nhà nhà đã chuẩn bị đi ngủ. Sau một tối xem ca nhạc chào mừng ngày 20-11 đồng thời chào mừng ngày thành lập trường 27-11 và chào mừng sinh viên mới nhập trường, tự nhiên về đến nhà lại thấy buồn buồn. Bật một đĩa nhạc Trịnh Công Sơn lên, kéo cái ghế ra ngoài hành lang ngồi ngắm sao. Trong đêm tĩnh mịch, dưới tiếng nhạc Trịnh tự nhiên thấy buồn man mác, thấy nhớ nhà, nhớ bạn bè, nhớ Diệp ghê gớm…

Rồi tự hỏi không biết giờ này ngoài Bắc trời có lạnh không, giờ này Diệp ở trên Hà Nội ăn ở, học hành thế nào rồi? Tính ra thì bây giờ là tròn một tháng Diệp lên Hà Nội học rồi, còn 2 tháng nữa là kết thúc chương trình và bắt đầu đi làm đây. Không biết lên Hà Nội rồi có béo lên không? Sắp đến sinh nhật Diệp nữa rồi, không biết tặng quà gì đây?…

Ngồi nghĩ ngợi miên man một lúc nữa bất chợt một cơn gió thổi qua, chợt nhận ra là đêm cũng đã khuya lắm rồi, đĩa nhạc Trịnh cũng đã hết, kéo cái ghế vào nhà, đóng cửa chuẩn bị đi ngủ. Gió lạnh bắt đầu thổi…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *